Thứ Hai, 8 tháng 7, 2019

CHUYỆN TÌNH CÁC LOÀI HOA
Viết phỏng theo chuyện cổ tích …
1-      HOA CỎ MAY
2-       HOA MẪU ĐƠN
3-      HOA MƯỜI GIỜ
4-      HOA BẰNG LĂNG
5-      HOA DÃ QUỲ
6-      HOA MAI
7-      HOA CÚC
8-      HOA PHONG LAN
9-      HOA THIÊN LÝ
10-  HOA TI GON
11-  HOA MIMOSA
12-  HOA MUỐNG BIỂN
13-  LỤC BÌNH
14-  HOA PHƯỢNG
15-  HOA CÔ ĐƠN
16-  HOA TRINH NỮ
17-  HOA ĐÀO
18-  HOA LYON
19-  HOA TULIP
20-  HOA BẤT TỬ
21-  HOA THẠCH THẢO
22-  HOA MỘC LAN
23-  HOA BAN TRĂNG
24-  HOA NGỌC LAN
25-  HOA CẨM TÚ CẦU
26-  HOA CẨM CHƯỚNG
27-  HOA BỒ CÔNG ANH
28-  HOA DÂM BỤT
29-  HOA CÁT TƯỜNG
30-  HOA ĐỖ QUYÊN
31-  HOA CÚC TÂY
32-  HOA QUỲNH
33-  HOA HỒNG *
34-  HOA HUỆ
35-   HOA LOA KÈN
36-  HOA HỒNG
37-  HOA THƯỢC DƯỢC
38-  HOA MÀO GÀ
39-   HOA BÂNG KHUÂNG
40-  HOA TỬ ĐINH HƯƠNG
41-   HOA HƯỚNG DƯƠNG





















































1/ CHUYỆN TÌNH HOA CỎ MAY

Gió đùa bông Cỏ May bay
Mong manh cõi nhớ tĩnh say não lòng
Vướng chân lữ khách thong dong
Ngập ngừng lối mộng tình mong hướng về

Ngày xưa ở tận sơn khê
Có chàng trai trẻ sống nghề tiều phu
Phận nghèo nhưng đã khéo tu
Giao tình thục nữ ngao du sắc cầm

Mẹ cha nghiêm cấm tình thâm
Trốn nhà biệt xứ tâm tư riêng phần
Đói no chồng vợ chuyên cần
Giản đơn hạnh phúc tảo tần vẫn vui

Yêu nhau thắm thiết ngọt bùi
Vợ chồng vất vả thắm mùi cô thân
Chàng buồn suy ngẫm nghĩa ân
Làm sao thoát cảnh gia bần vợ lo

Quyết tâm lập chí giàu to
Ra đi tìm cách ấm no cho nàng
Chia tay ly cách đôi đàng
Hẹn hò năm tới vẻ vang sẽ về

Thời gian cứ mãi lê thê
Bặt vô âm tín hẹn thề xa bay
Đợi chờ ôm nỗi đắng cay
Quạnh hiu một bóng tháng ngày cô đơn

Mỏi mòn vóc ngọc tủi hờn
Nuốt sâu dòng lệ qua cơn nhớ chồng
Tin yêu bền chí ngóng trông
Tìm chồng phận gái má hồng truân chuyên

Ra đi tìm khắp bao miền
Hỏi thăm tung tích thuyền quyên não nùng
Nhưng nàng lòng chẳng nao nung
Bởi yêu nên mới tình chung thủy tình

Khát khao mộng đẹp hồng xinh
Biển người quá rộng kiên trinh riêng nàng
Ngậm ngùi hạnh phúc võ vàng
Nàng đi đi mãi cùng đàng chờ mong

Thế rồi lực cạn sức long
Sống như cỏ mục hoài mong mãi còn
Thủy chung bền dạ sắc son
Giả từ cõi thế mỏi mòn nghĩa nhân

Ngọc hoàng cảm kích ban ân
Cho nàng hóa kiếp vào thân cây đời
Làm loài hoa dại rong chơi
Cỏ May chung thủy khắp nơi tìm chồng

Cỏ May hoa tím ngóng trông
Thủy chung son sắc tình nồng thắm say
Vướng chân lữ khách bao ngày
Hình như thầm nhắc đắng cay ... chữ tình

vetratho

2/   SỰ TÍCH HOA MẪU ĐƠN

Mẫu đơn hai tiếng thân yêu quá
Hoa đỏ tươi màu dạ mãi vương
Ngày xưa sự tích lạ thường
Giặc vào làng giết người thương : cha già

Mười con uất hận thề chung hướng
Lên núi đầu quân chống bạo tàn
Anh trai chủ tướng cồ gan
Làm cho lũ giặc hết đàng ra oai

Giặc thua càng tức càng hung ác
Kế độc chúng liền bắt mẹ tra
Chiêu hàng con các mẹ ra
Chức quyền trọng dụng cả nhà hiển vinh

Khảo tra khuyến dụ đều vô dụng
Mẹ mắng giặc thù lũ xấu xa
Bực mình chúng chẳng bỏ qua
Bắt đem đóng cọc đồi xa hành hình

Đau lòng con hận phường hung dữ
Mẹ hét thật to nhủ ý rằng
Hãy vì dân tộc công bằng
Giữ gìn đất nước vết hằng non sông

Đánh cho lũ giặc đồng tan tác
Mệnh lệnh con tim giữ nước nhà
Đừng như nhi nữ quần thoa
Khóc than số phận sơn hà đảo điên

Lệnh truyền lanh lãnh kiên trinh mãi
Sức mạnh lòng dân trãi khắp cùng
Quyết cho đạo tặc cáo chung
Diệt trừ quân giặc bạo hung cứu đời

Giặc run bịt miệng lời đang nói
Thiêu sống mẹ già khói bốc cao
Con dân đau xót nghẹn ngào
Đánh cho tan tác giặc nào dã man

Giặc thua dân chúng moi tìm xác
Nóng bỏng tim hồng mẹ sáng trưng
Toàn quân chiên thắng vui mừng
Cất chôn xác mẹ lẫy lừng oai linh

Xuân về mộ mẹ cây xinh lá
Hoa đỏ chói lòa tựa trái tim
Phải chăng biểu tương ẩn chìm
Hoa lòng từ mẫu phải tìm Mẫu Đơn…

vetratho

3/  Chuyện tình HOA MƯỜI GIỜ

Hoa nào nở vội mau tàn
Tím hồng chung thủy tình tan giữ tình
Mười giờ khoe sắc xinh xinh
Lại mau tàn héo tựa Quỳnh hương đêm

Tích xưa cuộc sống êm đềm
Một vùng nhỏ bé đẹp thêm ấm đời
Mẹ - làng cô phụ riêng nơi
Có con trai giỏi sáng ngời lòng nhân

Chàng yêu cô gái cô thân
Nết na thùy mị chuyên cần dể thương
Hẹn hò duyên sớm chung đường
Tay đan tay bước vấn vương biển tình

Cỏ xanh xanh mượt hương trinh
Đùa vui quên cả bóng hình thời gian
Trái tim yêu đẹp rỡ ràng
Mười giờ mới gặp vì chàng ở xa

Hẹn hò duyên luyến đậm đà
Tình đong hương ái tháp ngà đắm say
Ai ngờ có chuyện chẳng may
Nàng chờ đợi mãi đắng cay vẫn chờ

Mười giờ qua dạ thẫn thờ
Nhưng nào có gặp nẻo chờ buồn thiu
Trách trời sao lạc dấu yêu
Sáng tươi mong đợi sang chiều héo khô

Sóng tình biển ái nhấp nhô
Sức mòn lực cạn cốt khô riêng mình
Hoàng hôn rồi lại bình minh
Nàng trao hơi thở chung tình cỏ cây

Hóa thành những đóa hoa say
Trên bờ biển cát tháng ngày đợi mong
Mười Giờ thắm sắc hương lòng
Nhớ lời hẹn ước từ trong kiếp người

Tím hồng hương ái xinh tươi
Duyên yêu hoa giữ nụ cười lung linh
Tượng trưng cho chính lòng mình
Sắc son chung thủy chữ tình khi xưa

vetratho

4/  Chuyện tình HOA BẰNG LĂNG

Hoa nào quyến rũ hương bay
Bao màu tím thắm dần phai duyên ngày 
Xuân tình tuổi ngọc thơ ngây
Thủy chung mộng đẹp đắm say duyên quỳnh

Ngày xưa ở tại thiên đình
Ngọc hoàng yêu mến con xinh phán truyền
Mười hai công chúa thuyền quyên
Nữ hoàng các loại hoa miền nhân gian

Riêng cô gái út hoang mang
Thích chọn màu tím rở ràng thơ ngây
Ngọc hoàng suy ngẫm phán ngay
Nữ hoàng hoa tím các loài Bằng Lăng

Thư sinh nghèo khó một chàng
Lại thích màu tím dịu dàng thơ ngây
Trồng cây lòng những đắm say
Hoa bằng lăng tím tháng ngày yêu thương

Văn thơ thi phú vấn vương
Động lòng hoàng nữ tư tương nơi này
Xin cha cho được sum vầy
Người - tiên một cõi hằng ngày bên nhau

Ngọc hoàng cấm tuyệt nàng đau
Ưu tư nhung nhớ bao màu lệ tan
Bằng Lăng tím nhạt cung đàn
Thủy chung duy nhất một chàng thư sinh

Từ đây có những chuyện tình
Tím màu chung thủy duyên trinh vững bền
Nắng buồn mây trắng lênh đênh
Mối tình tươi đẹp mang tên học trò...

vetratho

5/ Chuyện tình HOA DÃ QUỲ

Hoa vàng rực
giữa núi rừng hoang dã
Ngơ ngẩn nhìn lòng lưu luyến khó xa
Tình chung thủy từ ngàn xưa lưu lại
Câu chuyện buồn lắm đau đớn xót xa

Ngày xưa đó 
hai người yêu thắm thiết
Núi rừng cao con suối nhỏ quanh co
Chàng K - Lang nàng H- Limh thùy mỵ
Kết duyên nhau chăn gối chuyện trò

Vui hạnh phúc 
tháng ngày xuân mãi thắm
Tình thêm nồng duyên đắm mộng lòng xinh
Rồi một hôm chồng đi săn mất tích
Vợ kiếm tìm không thấy bóng hình đâu
Nàng mệt lả 
nằm mơ nghe chồng gọi
Vượt thác đèo tìm gặp được lang quân
Bọn hung ác bắt chồng nàng trói chặc
Nàng ôm chồng bảo vệ… dẫu quần thoa

Chúng căm tức 
nàng chối tình thuở trước
Trả hận chồng gươm giáo xẻ thịt da
Chúng điên tiết khi bị nàng cản trở
Tên độc giết chồng bắn trúng nàng ta

Tình chung thủy 
dầu hai người đã chết
Chuyện đau buồn chôn dấu một thời xa
Và tứ đó khi tháng mười lại đến
Dã Quỳ vàng nở rộ tỏ tình hoa…

vetratho

6/  SỰ TÍCH HOA MAI

Xuân về cây nẩy lộc đơm hoa
Tươi thắm nhiều nơi đẹp lắm nhà
Đón tết muôn người vui sắc mới
Mai vàng trang trọng nở gần xa

Tích xưa cô gái giàu nhân ái
Tuổi nhỏ lòng thương khắp mọi người
Nước dội vào lò lo Táo nóng
Táo thương bầu bạn bé xinh tươi 

Thời gian cô gái dần khôn lớn
Cô đã quên mình nối nghiệp cha
Vào rừng săn thú nào hung dữ
Trừ hại cho làng diệt ác ma

Ai ngờ xuất hiện loài trăn lạ
Cha bệnh làm sao diệt ác tà
Mẹ sợ áo vàng may sẵn đó
Lên đường cô gái đợi chờ cha

Gian nan nguy hiểm trừ yêu quái
Giết chúng bao lòng lại xót xa
Cha vác xác con về chôn cất
Dân làng thờ phụng tại cây da

Oan hồn về kể cùng ông Táo
Biết ý nàng xin sống tới già
Táo hứa tấu trình lên thượng đế
Ngọc hoàng thương cảm phán lời ra

Một năm cho sống vui ngày tết
Đoàn tụ gia đình xuân chẳng sai
Cứ thế đến già cô phải chết
Hóa thành cây lạ nở hoa Mai

Mai vàng tươi thắm xuân đầm ấm
Tết giữ lòng nhân ghét xấu xa
Sắc trắng nguyên trinh tình luyến mến
Tuyết Mai xuyến điểm đẹp kiêu sa...

vetratho

7/   SỰ TÍCH HOA CÚC

Loài hoa thể hiện lòng con thảo
Chữ hiếu hằng mang suốt kiếp người
Biểu tượng cao sang tình mẫu tử
Đẹp đời trọn đạo nghĩa hương tươi

Cúc vàng điển tích đầy nhân ái
Lòng mẹ thương con sớm tảo tần
Vất vả suốt đời lo cái sống
Kiếp cò dầm dãi sá gì thân

Mẹ hiền lâm bệnh con lo liệu
Thầm vái ơn trên cứu mẹ mình
Sông suối núi đèo thân đã quyết
Cố tầm thuốc quý gặp cao minh

Dẫu nát thân nàng đâu có tiếc
Đi tìm thần dược mặc gian nan
Động lòng trời phật ban ân phước
Bụt hiện... nhà sư tặng cúc vàng

Số mẹ sống theo hoa rụng cánh
Mỗi năm mất một số con vơi
Hiếu nhân luôn chỉ lo cho mẹ
Quyết chí liều thân dẫu hết đời

Muốn mẹ sống lâu con khẽ tước 
Hoa thành lắm cánh sống nhiều năm
Số con dần cạn thân ly biệt
Mẹ khóc chôn gần dể ghé thăm

Góc vườn ngôi mộ con hiu hắt
Thắt ruột mẹ buồn khóc nhớ nhung
Lạ thay hoa cúc đua nhau nở
Mọc khắp vườn lang rộng khắp vùng

Phải chăng biểu tượng lòng trung hiếu
Mẫu tử tình thâm thắm nghĩa ân...
Ngày nay cúng giỗ ta hằng nhớ 
Lễ bái cúc vàng giữ hiếu nhân

vetratho

8/ SỰ TÍCH HOA PHONG LAN

Phong Lan diễm tuyệt điểm trần gian
Tươi thắm hằng lâu khó héo tàn
Rực rỡ bao màu pha thắm sắc
Núi rừng phố thị vẻ cao sang

Hương xuân óng ả vươn đài cát
Ẻo lả bao mùa điểm tuyết trinh
Sự tích chim thần cho trứng lạ
Dân làng mở hội đón hoàng minh

Ngày vui thiếu nữ chia phiên giữ
Ẩn phục trên cây với trứng vàng
Bộ lạc đề phòng quân cướp đến
Nam nhân cung giáo sẵn sàng ngăn

Thanh bình một cõi bao giàu đẹp
Êm ả ngày qua cảnh thái hòa
Tiếng sét ái tình em tiết lộ
Chàng trai biết chuyện báo tin xa

Lòng tham che khuất ngàn luân lý
Giặc cướp tham tàn cảnh xót xa
Xâm chiếm của người gươm súng nổ
Các chàng liều chết giữ quê cha

Các nàng sơn nữ cùng nhau bám
Trên các cành cây của bảng làng
Lạc hướng quân thù không thể cướp
Cho dù gian khổ mặc quân gian

Đau buồn cho cảnh tan thương đến
Giặc bắn bao nàng nát xác thân
Máu chảy kiên trung đeo bám mãi
Giữ gìn tài sản giữ lòng nhân

Cái chết các nàng đau xót quá
Hương hồn vương vấn gió lang thang
Ẩn mình hóa kiếp thâm tầm gởi
Hoa nở muôn màu thắm nghĩa Lan

Chuyện xưa còn đó lòng khôn tỏ
Tinh bạch vàng son thắm lắm tình
Rực rỡ bao màu khoe sắc thắm
Phong lan nhiều loại sắc hương trinh

Hằng mong giữ trọn lòng chung thủy
Tinh khiết hương hoa sắc đậm đà
Gió bụi sá gì thân tiết liệt
Bóng hình nhi nữ dặm trường xa

vetratho
9/  Sự tích HOA THIÊN LÝ

Thiên Lý nhà em đang nở rộ
Tự lòng xao xuyến lẫn bâng khuâng
Vàng mơ điểm sắc xanh kỳ ảo
Hương nhẹ vờn bay gió mãi quần

Ngày xưa sự tích chàng nhân sĩ
Tiếng sáo xiêu hồn rắn bất minh
Bày trò giả dạng y như vợ
Chàng khó bề phân ả vợ mình

Bằng nhờ quan lão giàu kinh nghiệm 
Phân biệt rõ ràng kẻ giả chân
Bịt mắt hai người cho ngửi áo
Rắn tinh thấy được khó bề phân

Lại cho thử vị chồng ưa thích
Cũng vô phương chẳng định được gì
Lão bằng cho thử nhìn xa hút
Bóng người qua ai đúng chồng mi

Tinh ranh rắn gọi lần sau cả
Chẳng đúng chàng ta bởi chẳng ra
Nguyên nhân ông lão đang dùng trí
Lật tẩy gian tà rắn khó qua

Để rồi vợ gọi khi chàng đến 
Thật đúng chồng mình dẫu quá xa
Lão cười định tội ai người giã
Bị đánh rắn chuồn lộ xấu xa

Vợ chồng đoàn tụ vui hòa hiệp
Hạnh phúc bên nhau vợ bảo chồng
Hãy bỏ sáo đi đừng thổi nữa 
Sợ rằng rắn lục hận tình không

Lúc buồn chàng lại vui theo sáo
Rắn hận tìm cơ hội trả thù
Cắn chết vợ chàng trai thổi sáo
Mộ phần bổng mọc bụi dây leo

Chồng thương chăm sóc loài cây đó
Tưởng nhớ tình xưa nghĩa đá vàng
Thơm ngát hương hoa đầy luyến mến
Giả từ tiếng sáo hận lòng mang

Hương bay ngào ngạt xa ngàn dặm
Quan đến thăm nhà mới hiểu ra
Thiên lý loài hoa tên lão đặt
Ngàn sau còn nhớ chuyện yêu xà

Ngẫm buồn thật giả thường pha trộn
Sự tích ngày xưa thế đó mà
Rắn lục ẩn mình trong khóm lá
Xem chừng nguy hiểm ở gần ta

vetratho

10/   Sự tích HOA TI GON

Ti gon hai tiếng thân thương
Như tình yêu của mẹ
Sự tích đau buồn vất vã sống vì con
Lòng mẹ bao la lấy gì đong đếm được
Mòn mỏi thân cò bao bọc chở che

Hoa ti gon hai sắc màu 
một cành dây leo nhỏ bé
Tím hồng mơ lẫn trong trắng ngọc ngà
Như tình mẹ 
vì con đời tất bật
Tóc bạc hai màu giọt máu buồng tim

Hoa ti gon 
hằng sâu bằng truyền thuyết
Mẹ của chàng trai hư hỏng ham chơi
lòng đau thắt mẹ buồn không thể nói
mặc thời gian con vẫn chẳng nên người

Một ngày nọ chàng trai cần có vợ
ngặt nỗi người yêu 
tinh quái muốn bao điều
chàng mù quán thực hành theo tất cả
điểm cuối cùng moi tim mẹ vì yêu

Mẹ thương con 
vui mừng buông sự sống 
moi tim mình lòng mẹ hết buồn lo 
vì mẹ nghĩ nay con mình khôn lớn
Hy sinh đời , mẹ có quản gì đâu

Chàng ngây dại 
cầm tim tìm cô gái 
vì chữ tình bỏ mẹ chết nào hay
Cô gái giật mình ngã ra bất tĩnh 
vì sự cợt đùa thái quá… kẻ cuồng si
Cô bỏ trốn
bỏ chàng trai khờ ôm hận

Chàng trở về nhà mộ mẹ đã xanh rêu
Lòng hối ngộ chàng trở thành cô độc
Ôm mộ võ vàng 
Mẹ hóa kiếp dây leo
Hoa hồng thắm hình trái tim tan vỡ
Và chuyển thành sắc trắng lạ lùng thay

Ti gon 
một loài hoa - một tình yêu của mẹ
Của sự hy sinh quên cả xác thân mình
Hoa Ti gon
ta trân trọng hình trái tim từ mẫu
Ta yêu người …yêu cả tính nhân lương.

vetratho

11/   Chuyện tình MIMOSA
* * *
Mimosa – Ta yêu em 
Không phải em 
là loài hoa có màu vàng quyến rũ
Hay vì em có cái tên rất lạ rất kiêu kỳ
Ta yêu em 
bởi trong em có tình yêu chân thật
Của hai người của hai trái tim đau
Em ở tận cảng biển Sydney 
Đã dung chứa một tâm hồn cao thượng 
Thầm kín tự lòng 
thoang thoảng dấu hương xưa

Mimosa 
Em không rực rỡ 
không kiêu sa đài các
Đẹp nhún nhường sống hoang dại ven đường
Với một màu vàng làm nao lòng lữ khách
Và vì em là hiện thân 
Một nàng công nương kiều diễm
Yêu thiết tha chàng đánh cá dân nghèo
Ở tận bờ biển Australlia :
Đời cách trở nàng lên xe hoa 
để tình yêu phải chết
Chàng đau buồn bỏ xứ lên non
Rồi hỏa hoạn khu rừng hoang ngập lửa
Chàng hy sinh trong tức tửi vì yêu

Nào có biết đêm tân hôn nàng bỏ trốn 
Đi tìm chàng trong vô vọng khổ đau
Hởi ôi!
Khi tìm được … chàng đã thành cát bụi
Nàng đau buồn gục chết hóa thành hoa
Mimosa 
hiện thân của một tình yêu trinh nữ
sắc vàng mơ xao xuyến cả bao lòng
Mimosa ta yêu em 
Yêu huyền thoại đau buồn trong nước mắt
Yêu chính nàng... yêu lại chính ta
Mimosa …
vetratho

12/ CHUYỆN TÌNH HOA MUỐNG BIỂN .
Lặng nhìn con sóng xô bờ cát
Lòng những bâng khuâng dạ lắng buồn
Biển tím bao màu mây xám xịt
Hận mình sức mọn lệ hằng tuôn
Giữa miền cát trắng cây xanh tốt
Muống Biển mong gì hướng nở hoa
Sẫm tím tím hồng xuân khó lại
Bao người cảm cảnh ngóng chồng xa
Lặng buồn tình sử loài hoa Muống
Nam nữ yêu nhau chuyện khó tường
Hộ đối cha nàng nâng giá ngọc
Môn đăng chàng phải mãi tầm phương
Thân trai sóng gió đời ngư phủ
Quyết chí làm giàu quyết kết duyên
Thấm thoát trời thương hồng ước nguyện
Lo tròn sính lễ cưới thuyền quyên
Ai ngờ ngư phủ đi ... đi mãi
Bởi sóng cuồng nô cuốn cuộn đời
Thân xác vùi chôn vào biển cả
Hận tình vùi lấp hận trùng khơi
Nàng buồn máu lệ hoen bờ biển
Trông ngóng tình quân chẳng trở về
Thu úa đông tàn trơ xác đợi
Còn đâu thiếu phụ bởi khen chê
Cảm thương cho cảnh sầu ly biệt
Trời đất ban ân hóa kiếp thành
Cô gái hòa thân Hoa Muống Biển
Ngóng tình ngoài biển ngóng mong manh
Chàng trai chuyển kiếp thành con Sóng
E ấp tình nhau sóng bạc đầu
Muống Biển cố ngoi ra biển cả
Sóng thì mãi vỗ cuộn vào sâu
Phải chăng quyến luyến tình nhau mãi
Hay hận trùng khơi thắm lệ sầu
Chua xót bao đời sao mãi lặp
Nhân lương còn mất… bởi vì đâu!
vetratho

13/ CHUYỆN TÌNH HOA LỤC BÌNH
Ngày xưa nổi tiếng gái Bình Dương
Dung hạnh đoan trang đẹp lạ thường
Lễ bộ từ quan về ở ẩn
Vui cùng cây trái với vườn nương
Thy Bình cô gái kiều duyên dáng
Con lão quan hiền xóm Hạnh Dương
Nức tiếng trâm anh dòng thế phiệt
Dịu dàng vui sống lắm người thương
Lục Xương theo bố làm thương lái
Thuyền chở trái cây bán khắp miền
Hương ái cớ gì xao xuyến dạ
Để chàng quyến luyến gái thuyền quyên
Chữ tình đánh bạo lời tâm sự
Yêu lắm Thy Bình dạ nhớ thương
Nắc nẻ nàng cười tươi thỏ thẻ
Anh giàu mới tính chuyện yêu đương
Lặng buồn chàng Lục sang nghề khác
Vắng biệt bao ngày chẳng ghé thăm
Thấm thoát vài năm chàng trở lại
Bạc vàng châu báu đủ ngàn trăm
Thy Bình e thẹn thêm điều kiện
Đỗ đạt quan trường mới sánh đôi
Hàm tiếu nàng cười say đắm quá
U buồn sóng mắt vội vàng trôi
Uất lòng chàng nguyện theo đèn sách
Thỏa chí si tình sánh bước duyên
Thấm thoát bao mùa vui hội diện
Trạng Nguyên xin được cưới thuyền quyên
Buồn thay nàng vẫn đề cao giá
Thối thác từ duyên Trạng vốn nghèo
Lảo đảo đất trời như đổ sập
Chàng đành cáo biệt hận mang theo
Thực tình nàng đã hằng mong ước
Sánh bước cùng nhau đến bạc đầu
Đỏng đảnh làm cao nâng giá ngọc
Nào ngờ bất hạnh vội theo sau
Buồn tình uất hận chàng quên sống 
Nhảy xuống dòng sâu kết liễu mình
Nước cuộn cuốn cuồng trôi mất hút
Thét to nàng cũng vội quyên sinh
Yêu nhau bởi chút lòng tư ái
Đành phải đau buồn chuốc biệt ly
Thân xác Lục Xương tìm kiếm được
Đem về chôn cất chốn từ bi
Riêng nàng mất tích sầu cô độc
Hóa kiếp thân bèo cợt nắng mưa
Uẩn khúc tiền duyên đau đớn quá
Lục Bình trôi dạt hận tình xưa…
vetratho (19/11/2015)

14/  SỰ TÍCH HOA PHƯỢNG 

Hè về phượng nở đỏ ngàn cây
Nắng cháy tình ve trỗi nhạc đầy
Trái phượng dài ngoằng như chiếc kiếm
Khiến người nhớ lại tích xưa đây:

Tại vùng đất võ vang danh đó
Kiếm sĩ từ tâm nhận bé gầy
Năm trẻ mồ côi dần đã lớn
Đủ tài thao lược bởi ơn thầy

Năm chàng áo đỏ tâm từ nghĩa
Khắn khít bên nhau suốt tháng ngày
Giặc cướp vào làng gây chết chóc
Dân tình đói khổ não lòng thay

Đốt nhà cướp của dân ai oán
Tàn bạo vô lương hận thấu trời
Tướng giặc mưu gian trừ kiếm sĩ
Thân tàn bệnh liệt khổ thầy ơi

Chân tay co quắp sao vùng vẫy
Thầy cố thuốc thang với luyện rèn
Khó lòng bình phục như xưa được
Bị giặc bắt làm việc khó khăn

Bò tơ xôi gấc mang dâng giặc
Phải đội lên đầu để cống dưng
Thân cô con vắng đành theo lệnh
Vay mượn mua làm cái chúng ưng

Kịp lúc năm con về chung sức
Cùng lo mưu kế diệt tà ma
Làm theo những việc y sai bảo
Dâng lễ cho đầy ý hắn ta

Xôi gấc ẩn mình thơm sực nức
Hung tàn vung kiếm hại người mang
Năm con vùng dậy băm thây giặc
Cứu khổ dân lành tiếng vẻ vang

Dẹp xong lũ cướp dân vui sống
Con khóc chôn thầy lệ xốn xang
Dân chúng nhớ ơn người cứu thế
Cây trồng tưởng niệm mộ khang trang

Hằng năm ngày giỗ năm chàng đỏ
Tế lễ cha mình chúng thở than
Cây lớn trổ hoa người đã chết
Đỏ màu xôi gấc thắm màu tan

Ngày nay phượng vĩ khi vào hạ
Hoa nở đầy cây rực rỡ hồng
Đỏ thắm cả vùng như nhắn nhủ
Nghĩa tình non nước nhớ mà trông

vetratho

15/  HOA CÔ ĐƠN
( Chuyện tình hoa xuyến chi )

Hồn nhiên sống giữa nơi cô quạnh
Sỏi đá khô cằn gắng nở hoa
Nghiệt ngã bao mùa do số phận
Hồng nhan đâu dể chẳng kiêu sa

Lung linh khoe sắc nơi hoang dã
Cô độc riêng tình quyến luyến xa
Cánh trắng mỏng manh khoe dáng ngọc
Khắp vùng hoang dã xuyến chi hoa

Chuyện rằng xưa có người con gái
Giọng hát du dương dáng chẳng ngà
Cô độc riêng buồn không luyến ái
Duyên tình đơn lẻ dặm ngàn xa

Trớ trêu có khách ngang qua thích
Giọng hát du dương dưới nguyệt tà
Hương ái cuối mùa duyên nở muộn
Màng đêm đồng lỏa chuyện trăng hoa

Thế rồi khách vội ra đi mãi
Để lại riêng nàng dạ xót xa
Thương nhớ tự lòng nuôi ước vọng
Cô đơn vàng võ bóng trăng tà

Nắng chia nỗi nhớ chơi vơi quá
Đau đớn hương lòng hết thiết tha
Chữ luyến ôm hoài cho đến chết
Qua rồi số kiếp hóa thành hoa

Xuyến Chi mãi nở như chờ đợi
Lữ khách đi đường sẽ ghé qua
Hoang dại tự lòng nung nấu nhớ
Chạnh buồn sự tích một loài hoa

vetratho

16/ CHUYỆN TÌNH HOA TRINH NỮ

Chuyện tình Trinh Nữ khó tròn câu
Chia cách tim nhau lệ đắm sầu
Ước hẹn đợi chờ thâm gốc tóc
Tuổi xuân mòn mỏi mắt thêm sâu

Thân trai chinh chiến xa nhà mãi
Phận gái đêm trường dạ nhớ mong
Mái tóc hai màu phai bóng nắng
Chiều qua ngày lại khổ ôm lòng

Lắm người chung cảnh tan thương quá
Cái kiếp quần thoa dạ xót xa
Thiếu phụ ba đời luôn mãi đợi
Chàng đi thiếp ở lạnh quê nhà

Bao năm cách biệt trai thời chiến
Gặp hội quân thần phụ giúp vua
Cận tướng trung thành say máu giặc
Nhân tâm vàng võ chuyện hơn thua

Thành người máu lạnh si cuồng giết
Bán mất lương tri bán nụ cười
Mặt thép lòng chai đời lính chiến
Trở về quê cũ cảnh nào tươi

Còn cô thôn nữ già mong đợi
Mười mấy năm qua dạ mỏi mòn
Hàm tiếu thuở nào nay gái lở
Mất người thân khóc phận làm con

Một chiều vó ngựa người xưa lại
Chàng đã quay về khó nhận ra
Sát khí đằng đằng oai lẫm liệt
Tình xưa ngờ nghệch khóe thu ba

Hỏi qua mới biết người yêu cũ
Hẹn ước giờ đây thắm chữ tình
Hôn lễ linh đình xây ước nguyện
Thế mà rối chuyện mộng nào xinh

Say sưa chàng kể ngàn công trạng
Máu đổ thành sông chuyện phủ phàng
Giết giết quen rồi vung kiếm sắt
Chú mèo ngoan vô tội chết oan

Giật mình run sợ nàng đau đớn
Khi biết tình xưa mất tính người
Giết cả bạn mình thân khuyển mã
Đai vàng kiếm báu máu hồng tươi

Động phòng hoa chúc nàng run sợ
Lảo đảo bên chồng lạnh ớn thân
Lợm giọng tiếng chàng tanh sắc máu
Hai tay ôm mặt dám đâu gần

Nàng nghe bao tiếng oan hồn gọi
Đòi mạng hung thần sát thát nhân
Sợ hải van xin chồng sám hối
Mỉm cười lên nhé với tình thân

Xa rồi nhân tính đâu tìm gặp
Nhếp mếp nhe răng lạnh thấu nàng
Ghê tởm lặng người trơ xác chết
Hai tay ôm mặt khiếp kinh hoàn

Giận mình tha hóa theo đường ác
Chàng vội vàng đi biệt xóm làng
Chém giết quen tay đời tội lỗi
Khó lòng thương cảm khó lòng nhân

Còn nàng ở lại buồn cô độc
Sợ gió xao phòng sợ sóng âm
Nàng chết co người tay úp mặt
Lặng buồn số phận mãi thăng trầm

Hòa thân cát bụi nơi gò lạnh
Hóa kiếp thành cây mắc cỡ rồi
Hoa tím phớt hồng man mát dạ
Lăn tăn lá xếp gió ven đồi

Gió ơi có biết lòng chăng tá
Trinh Nữ buồn thân lệ nến sa
Mắc mớ chi mà thân lá khép
Hay hoa còn sợ chút tình xa

Gió buồn dọ hỏi hoa tâm sự
Che mặt làm chi gió thướt tha
E thẹn giữ mình thân trinh nữ
Có chồng không thể động phòng hoa

Gió hoa đồng cảm hương hoài niệm
Sóng sánh tình chung quyện nắng mưa
E lệ hoa cười khi gió thoảng
Mơ màng lá khép đẹp duyên chưa


Lạnh lòng trinh nữ đau lòng gió
Khép cửa tình xưa dạ xót xa
Thầm nguyện loài người tâm hướng thiện
Cho đời mãi thắm chuyện tình hoa

Vetratho
17/  SỰ TÍCH HOA ĐÀO
* **
Hằng năm chưng tết một cành đào
Ấm cúng muôn nhà thỏa ước ao
Hạnh phúc đong đầy vui mãn nguyện
Mấy ai nào hiểu cớ vì sao !

Ngày xưa núi Sóc có cây đào
Đặc biệt nhất vùng rộng lớn cao
Hai vị thần : Trà cùng Uất Lũy
Ngự trừ ma quáy phép thần cao

Quyền năng các vị đầy oai dũng
Yêu quáy trông đào sợ khiếp kinh
Từ đấy hoa đào trưng biểu tượng
Diệt trừ ma chướng ở quanh mình

Nhưng vào ngày tết thần đi hội
Lễ bái Thiên Hoàng dịp tất niên
Sự sống phập phồng dân chúng sợ
Cành đào làm phép cúng gia tiên

Muôn người làm thế thành phong tục
Xuân đến mọi nhà sắm sửa hoa
Trang trọng cành đào chưng lễ tết
Đẹp thay thắm đỏ sắc hoa đào…

vetratho

18/   Sự tích HOA LAYON

Lay-on
Em là một loài hoa đài cát
Rực rỡ màu tươi thắm đẹp kiêu sa
Em tượng trưng cho sự hẹn hò lòng biết ơn và tôn kính

Lay-on
Em là kiếm lan có truyền thuyết kiên trinh nhân hậu
Quên mất thói thường tham ái đam mê

Lay-on
là hiện thân của hai dũng sĩ bị bắt làm nô lệ
Nhưng tâm hồn đâu dể để người sai
Không hèn hạ hại nhau vì sự sống vì tình yêu riêng biệt của hai người
Lãnh chúa ác tâm
đem tình yêu ra nhữ bắt hai chàng quyết đấu để tròn yêu
kẻ thắng được sống với người yêu con lãnh chúa
người thua giết chết chẳng hề tha

Ngày quyết đấu
hai dũng sĩ cầm gươm nhìn nhau như quyết chiến
rồi bất ngờ vứt kiếm lại ôm nhau
hai dũng sĩ chống lại lệnh đưa ra dù phải chết …

Cùng thét to :
Dùng sức mạnh khiến ta thành nô lệ
Đã làm người há để nghĩa tình phai
Không hèn hạ hại nhau vì sự sống
Chí anh hùng đâu dể để người sai
Máu dẫu đỗ ta là người chiến thắng
Sá gì thân liều chết hẹn ngày mai

Cũng từ đó
 trở thành truyền thuyết
Hoa Lay-on ẩn hiện dấu hình gươm
Như tưởng nhớ hai chàng trai bất diệt
Sống vì nhau dẫu chết vẫn xem thường

Lay-on …
ta cảm phục một loài hoa nhân ái

vetratho

19/    SỰ TÍCH HOA TULIP

Khi cái ác được ngụy trang bằng sức mạnh
Ngắn cổ kêu trời khó thấu nỗi đau thương
Hoa nhân ái héo tàn trong tuyệt vọng
Màu tan thương bao phủ cả thiên đường

Nàng Tulip con người chăn cừu nghèo khổ
Bị bắt về dệt thảm suốt quanh năm
Điền chủ gian tham nhốt nàng trong ngục tối
Đã bao mùa thương nhớ chẳng người thân

Lòng đã quyết tìm tự do dù phải chết
Vẫn còn hơn nô lệ kiếp thân tằm
Vượt ngục tối nhờ chị em cùng cảnh ngộ
Leo cửa trèo rào máu chảy cả hai chân

Cao chạy xa bay nhưng dể gì đã thoát
Vó ngựa gian tham truy đuổi đến cùng đường
Vì tự do sá gì tấm thân liễu yếu
Tulip lao vào vó ngựa dẫu tan xương

Người ngựa lộn nhào cơ may nàng trốn thoát
Máu ngập đầy thân lê bước sức đâu còn
Nàng gục chết vùi thân vào bão tuyết
Vì tự do dẫu chết giữ lòng son

Cũng từ đó xảy ra điều kỳ lạ
Nơi em nằm nằm xuất hiện một loài hoa
Màu rực lửa bùng bừng tươi quyến rũ
Sắc hương đời Tulip đẹp ngàn xa

Hoa Tulip tượng trưng cho ý chí
Tự do là lẻ sống của dân ta…

vetratho
20/    HOA BẤT TỬ

Làm sao biết được chuyện tình yêu
Sương gió buồn vui khổ ít nhiều
Mơ mộng cõi thường sương tuyết phủ
Thực hư nào biết mắt đăm chiêu

Ngày xưa có chuyện tình tha thiết
hai trái tim yêu mộng lắm điều
Nàng muốn chùm hoa trên đỉnh tuyết
Chàng chiều quyết chí chẳng lòng xiu

Nhọc nhằn gian khổ mong tìm được
Giá rét chờ xuân quyết hái hoa
Mõm đá chông chênh đầy tuyết phủ
Chàng trèo kiệt sức cố trườn qua

Một năm lặn lội quay về được
Dâng tặng người thương sức kiệt tàn
Ngã quỵ trước nàng xa cõi sống
Lạ lùng xuất hiện một loài hoa

Mong manh cánh nhỏ bao màu luyến
Thắm đỏ tình trao mộng khó thành
Hoa chẳng héo tàn son sắt đợi
Tình yêu bất tử đẹp long lanh…

vetratho

21/  Chuyện tình  HOA THẠCH THẢO

Mấy ai biết trước chuyện tình yêu
Mưa nắng xuân thu thuận nghịch chiều
Con sóng biển đời chao ảo vọng
Chữ tình sao khỏi cảnh đìu hiu

Ngày xưa có cặp tình nhân nọ
Sống cạnh bên nhau thuờ thiếu thời
Năm tháng cận kề thêm quyến luyến
Tuổi hồng thắm đẹp mộng ngàn khơi

Con tim xao xuyến vui hò hẹn
Săn bắn cùng nhau sống tỉ tê
Hái nấm say tình vui háo hức
Vào rừng hai buổi thỏa cơn mê

Hoa xuân nở đẹp bao màu mới
Ồ lạ sao nàng thích tím than
Hoa mọc cheo leo ghềnh đá chếch
Vì yêu nên quyết hái dâng nàng

Ai bày nên cảnh tang thương thế
Hái tặng hoa rồi rủi sẩy tay
Xin chớ quên tôi vùi vực thẳm
Chàng cười mãn nguyện quyện tình say

Đau buồn máu lệ đau ngày tháng
Lặng lẽ vàng hoa chết tự nàng
Giấc ngủ thu đời nay đến vội
Chìm vào cõi mộng chết bên chàng

Yêu nhau thu úa đau thương thế
Lặng lẽ hoa tình tiễn biệt ly
Thạch thảo tím buồn yêu mãi mãi
Ân tình chia cắt lệ nhòe mi

Vetratho

22/ Chuyện tình HOA MỘC LAN

Bởi do khát vọng giàu sang
Nên bao khổ lụy bẽ bàng theo chân
Cuộc đời nhân nghĩa luôn cần
Cớ sao lắm kẻ quên thân hám tiền

Tích xưa gái Nhật ngoan hiền
Sống nghề hoa giấy kiếm tiền sinh nhai
Bao năm vất vả thiếu xài
Quyết tìm bí kiếp cố khai sáng nghề

Trời cho toại nguyện đề huề
Nhờ vào giọt máu tái tê của nàng
Cho hoa giấy đẹp rỡ ràng
Bán buôn phồn thịnh bạc vàng thừa dư

Có người yêu có riêng tư
Lòng tham trỗi dậy thật hư khổ sầu
Quên thân chích máu làm giàu
Hoa thêm sắc thắm đớn đau thân nàng

Có tiền nhà cửa cao sang
Cho chồng thỏa nguyện thân nàng héo hon
Hoa tươi sắc thắm điểm son
Sức cùng lực cạn hao mòn tấm thân

Thương thay nàng đã lìa trần
Giàu sang bỏ lại tảo tần ích chi
Bởi do chồng quá tham si
Thôi rồi một kiếp lặng lì gió đưa

Nàng Keiko chết mộng thừa
Cho du khách Pháp thỏa vừa ý tâm
Mộc Lan hương sắc khó tầm
Để buồn lắng đọng lặng thầm tình đau

Cần chi bán sức làm giàu
Tỉnh ra mới biết sắc màu trần gian
Hoa Mộc Lan vỡ mộng vàng
Tham sân si lắm bẽ bàng dấu xưa...

Vetratho
23/ Chuyện tình HOA BAN TRẮNG

Ai về Tây Bắc tiết xuân sang
Ngắm cánh hoa Ban đẹp rỡ ràng
Trắng muốt mượt hồng xinh mỏng mãnh
Ngập ngừng xao xuyến quyện hoang mang

Tích xưa sai đúng ai người biết
Cô gái tên Ban đẹp ngỡ ngàng
Giọng hát xao lòng trai bản xứ
Nết na thùy mị dáng cao sang

Trai làng đeo đuổi nhưng nào được
Bởi lẻ chàng Khum hợp ý nàng
Tiếng sét ái tình đau xót quá
Khum nghèo Ban bị ép sang ngang

Cô nghe bàn tính xem ngày cưới
Đau xót tình tan vội kiếm chàng
Khum đã đi xa nào biết được
Đau lòng Ban bỏ xứ lang thang

Quyết tâm tìm được người yêu mếm
Lặn suối trèo non khổn khổ nàng
Đi mãi nhiều nơi tìm chẳng gặp
Đau buồn tuyệt vọng cảnh ly tan

Sức tàn lực cạn u sầu chết
Hóa kiếp hoa Ban đẹp rỡ ràng
Chung thủy vì tình hoa trắng muốt
Khắp vùng Tây Bắc sắc hoa Ban

Chàng Khum biết chuyện đau buồn quá
Tìm khắp nhiều nơi chẳng gặp nàng
Khi chết hóa thành chim lẻ bạn
Ẩn mình vui sống giữa rừng Ban

Mùa xuân trẩy hội xem hoa nở
Ban trắng khắp đồi trắng sắc Ban
Ngẫm lại chuyện xưa nhiều trắc ẩn
Tình yêu cao đẹp - đẹp Hoa Ban…

Vetratho
24/ Sự tích hương HOA NGỌC LAN

Ngọc Lan thanh khiết ngạt ngào
Hương đêm hòa quyện trăng sao thỏa tình
Giữ lòng son sắc nguyên trinh
Hoa thơm cao thượng tự mình trắng sang

Tích xưa từ thuở hồng hoang
Trời sai thần xuống trang hoàng nhân gian
Vẽ hoa xinh đẹp rỡ ràng
Muôn màu muôn sắc ngỡ ngàng bướm ong

Vẽ xong thần tặng hương lòng
Cho loài hoa quý tự trong tâm hồn
Hoa nào cao thượng nhân ngôn
Thần ban hương sắc suy tôn đức tài

Hỏi rằng : hương thắm lâu phai
Hoa làm gì vậy ! cho vài ý xem
Hồng thưa : nhờ gió nhẹ êm
Mang hương đi khắp đời thêm diệu dàng

Sữa rằng thơm ngát lâu tan
Đêm đen ai cũng ngỡ ngàng vì con
Nhiều hoa vị kỹ mãi còn
Thêm hương khoe sắc phấn son lòe mình

Hoa nhiều tâm đức lòng xinh
Thần ban cho chúng hương trinh ngạt ngào
Còn chút hương nữa thần trao
Cho Ngọc Lan bởi lời chào thiện tâm

Chối từ Lan Ngọc nghĩ thầm
Cho loài hoa cỏ nhỏ tầm cỏn con
Yếu mềm hoang dại mõi mòn
Xin thần ban tặng cỏ non ven đường

Thần rằng con thật khiêm nhường
Ban cho hương thắm đêm trường thoảng đưa
Mùi thơm tinh khiết cho vừa
Tấm lòng cao thượng nắng mưa thỏa tình

Niềm vui e ấp quanh mình
Sưởi tâm giá lạnh hương trinh ngạt ngào
Đêm khuya trăng sáng cùng sao
Ngọc lan thơm ngát dạt dào ý thơ.

Vetratho

25/ SỰ TÍCH HOA TÚ CẦU

Từ thuở sơ khai nắng bạc đầu
Loài người sinh sồng tựa rừng sâu
Tranh giành địa lợi khoe quyền lực
Hổn chiến cùng nhau chuốc thảm sầu

Tàn sát bao người đau đớn lắm
Rắt gieo tan tóc bởi vì đâu
Lầm than lại tiếp lầm than khác
Héo hắt thâm tình dạ đớn đau

Chấm dứt chiến tranh nhờ cứu độ
Nữ thần xuất hiện giải hòa nhau
Chung lo xây dựng dân no ấm
Bộ tộc an vui bởi pháp mầu

Cung phụng ơn trên thờ thánh tượng
Quyền năng đại diện gái nguyên trinh
Xiêm y trắng nõn màu tinh khiết
Lễ hội tiên tri thánh giữ mình

Suốt sáu năm trời cao ngất ngưỡng
Phán lời cứu độ đủ quyền năng
Thiên thần tại thế ngôi giáo chủ
Cứ thế trăm lần lễ giáng thăng

Giờ đến Li-a nàng quá đẹp
Say lòng nam tử E ri ke
Xiêu tình nhau mất bao phiền lụy
Vì chuyện suy tôn chức nữ thần

Vỡ mộng sắc cầm đau đớn lắm
Mệnh đời khó cưỡng não nùng thân
Ngôi cao ngất ngưỡng sầu than thở
Cạn khốc dòng châu nuốt lệ trần

Tuyệt vọng buồn tình chàng biệt xứ
Riêng nàng tiên tử dạ nào yên
Năm canh buồn khổ khô dòng lệ
Thầm nguyện người yêu chớ lụy phiền

Thấm thoát ba năm chàng trở lại
Lén tìm gặp mặt thỏa lòng thương
Rủ nhau bỏ trốn xa dòng tộc
Nối lại duyên xưa thoát đoạn trường

Bộ lạc hay tin liền đuổi bắt
Khó bề thoát khỏi lưới đời giăng
Mũi tên oan nghiệt đâm vào ngực
Nàng chết thay chàng khỏi giá băng

Chàng cũng một lòng đau uất nghẹn
Ôm nàng thà chết giữ hoài mong
Li-a cố gượng giơ thần trượng
Phép lạ bày ra khắp cánh đồng

Cảnh tượng lạ lùng cây bỗng mọc
Muôn hoa cùng nở tú cầu giăng
Trắng màu chung thủy xanh màu mắt
Nàng biến tan vào cảnh giá băng

Chàng mãi giam mình trong cõi thức
Sống bằng tâm tưởng với người thương
Với hoa màu trắng tình tinh khiết
Son sắc tú cầu mãi vấn vương

Chung thủy ân tình hoa Cẩm Tú
Muôn đời ghi nhớ chuyện linh lung
Nguyên trinh màu trắng xanh hy vọng
Mãnh liệt đỏ hồng tím thủy chung …

Vetratho

26/  HOA CẨM CHƯỚNG
Cẩm chướng loài hoa đẹp lạ thường
Kết từ giọt lệ mẹ tình thương
Rớt vào chân Chúa bên thập giá
Lộng lẫy bao màu đẹp vấn vương
..................................................
Chuyện kể xa xưa lắm lệ tình
Có nàng công chúa tóc dài xinh
Lẻ loi riêng sống trong rừng thẳm
Mắt lệ long lanh đẹp tựa quỳnh

Da trắng nõn nà môi mọng đỏ
Má hồng óng ả giọt sương sa
Tin lời ông lão vua cha sợ
Đem giấu con mình heo hút xa

Tủi phận riêng buồn hiu hắt gió
Hát lời ai oán dạ buồn đau
Thế nhưng tài sắc nương mây gió
Vang vọng khắp nơi trải lắm màu

Hoàng tử nhiều nơi về dặm hỏi
Vua thường từ chối sợ giao tranh
Tìm người tài đức trao con gái
Bởi biết con mình rất mỏng manh

Thế rồi công chúa lâm bạo bệnh
Thang thuốc bao ngày bệnh vẫn nguyên
Ông lão khi xưa giờ trở lại
Khuyên vua tìm thuốc tân lâm tuyền

Tìm hoa màu trắng cheo leo núi
Vực thẳm đèo cao phải cố tầm
Vua đã phán truyền ai kiếm được 
Gả nàng công chúa đẹp trầm ngâm

Bao ngày chờ đợi trong vô vọng
Nào có ai tìm được thuốc tiên
Cẩm chướng sức tàn treo sợi tóc
Thất vọng vua buồn khó giải khuyên

Bất ngờ có kẻ dâng hoa trắng
Làm thuốc cứu nàng thoát nạn tai
Lấp lánh ân tình lưu đáy mắt
Hòa duyên công chúa với anh tài

Hôn nhân vua định theo truyền thống
Hạnh phúc an bình chẳng được lâu
Phò mã lên đường đi dẹp giặc
Chia tay cùng vợ trẻ âu sầu

Hẹn thề trở lại vui đoàn tụ
Sao biết ngày về bởi chiến chinh
Những cánh thư xanh đều đặng đến
Sa trường máu nhuộm mấy lưu tình

Cánh chim biệt tích đau ngày tháng
Cẩm chướng chờ chồng giọng oán than
Tuyệt vọng não nề hoa hết thắm
Khóc chồng vực thẳm đá vàng tan

Gieo mình tự vẫn theo dòng thác
Mất xác khôn tìm chuyện trái ngang
Nước mắt nhỏ nhiều bên lối cỏ
Biến thành hoa dại sống ven đàn

Loài hoa nước mắt đau buồn đó
Nở thắm bao màu sáng trắng tinh
Rực rỡ lung linh gìn lữ khách
Như nàng công chúa giữ chung tình

Oeillet 
hoa hình đôi mắt
Cẩm Chướng 
chuyện tình đẹp thủy chung.
…………………..
vetratho

27/  Sự tích HOA BỒ CÔNG ANH

Non sông gấm vóc rạng ngời
Bình minh sáng tỏ nắng phơi ánh vàng
Thanh bình vui sống an khang
Phố thị phồn thịnh gia đàng nở hoa

Con quan khôn lớn thật thà
Nuôi chí bố đức phước nhà hiển vinh
Cha già nuôi dạy tận tình
Hỏi con ý hướng quang minh làm gì

Con thưa trong tuổi xuân thì
Chăm lo đèn sách đến đi với đời
Làm trai nuôi chí vá trời
Kinh bang tế thế một thời nam nhi

Cau mày cha bảo - tri chi
Mong con bền chí kiên trì tu thân
Trui rèn trí dũng chuyên cần
Nam nhi vượt khó canh tân chính mình

Ước mơ lớn nhỏ nhục vinh
Xông pha gian khổ chiến chinh lập quyền
Vươn vai tìm chỗ đứng riêng
Thiết lập vương quốc gia điền thênh thang

Cơ ngơi sáng lạng rỡ ràng
Hiển vinh lòng quyết mở mang đẹp đời
Rừng sâu tiếp với biển khơi
Tóc xanh điểm bạc qua thời gian lao

Đắng cay vinh nhục ba đào
Thân trai dầm trải anh hào nề chi
Công thành thân thoái ngẫm suy
Ngôi cao quyền quý bất chì ngổn ngang

Tự lòng buồn nhớ xốn xang
Nhớ về kỹ niệm nhớ làng quê xưa
Nhớ tuổi thơ nhớ bóng dừa
Nhớ cha thương mẹ sớm trưa thâm tình

Ánh trăng tiềm ẩn bóng hình
Đời người thoáng chốc giấc quỳnh viễn du
Làm sao sống với thiên thu
Ngẫm suy thân phận âm u nỗi niềm

Máu nào không chảy về tim
Ngôi cao ghế thấp nổi chìm niềm đau
Trẻ già sang khó như nhau
Nhớ về quê cũ lắm màu vấn vương

Thế thời vận số cuối đường
Nhà vua lại muốn bình thường như xưa
Gởi hồn theo gió sớm trưa
Cành hoa ngọn cỏ nắng mưa quê mình

Mộ phần đơn giản hiển linh
Thảo nguyên bát ngát cung đình thênh thang
Hồn nương bến giác niết đàng
Hoa hình sư tử rở ràng oai linh

Bồ Công Anh thắm lắm tình
Hoa trong hoa nở bóng hình uy nghi
Bao lời nguyện ước ai bi
Hoa nương cánh gió đến đi vô thường…

Vetratho

28/ HOA DÂM BỤT

Hoa dâm bụt nở bờ rào
Bóng râm cho trẻ nôn nao tuổi đời
Lồng đèn hoa đẹp em chơi
Bán buôn cười nói một thời tuổi thơ

Chuyện xưa em chị ai ngờ
Mồ côi cha mẹ bơ vơ không nhà
Đôi chân em liệt lên ba
May nhờ có chị thiết tha ân cần

Ước gì lành lặn đôi chân
Để em trai khỏi tủi thân tật nguyền
Chị đi tìm kiếm thuốc tiên
Vượt bao sông suối khắp miền khó khăn

Đôi chôn bé bỏng nhọc nhằn
Nhiều ngày kiệt sức cô thân bên đường
Bụt hiền hiện giúp lòng thương
Ân cần thăm hỏi tai ương sao vầy

Ông già áo đỏ nào đây
Cứu em tôi với cỏ cây nguyện lòng
Thật tình bày tỏ đục trong
Vượt ngàn gian khó một lòng cứu em

Bụt cười muốn cứu chân em
Thì chân chị liệt đổi liền cho nhau
Thương em chẳng tính trước sau
Gật đầu chấp nhận thương đau chẳng từ

Chiếc dù áo đỏ bay vù
Đưa hai ông cháu ngao du về nhà
Bụt hiền hóa phép bệnh qua
Cậu em đi đứng gần xa như thường

Chi em vui sướng vấn vương
Tạ ơn ông lão tình thương đủ đầy
Nhưng tìm kiếm khắp quanh đây
Ông lão biến mất hàng cây thay vào

Hàng cây xanh mướt vươn cao
Nở hoa đỏ rực dạt dào tình vương
Nhớ ơn Bụt giúp cùng đường
Bóng râm Dâm Bụt đời thường khắc ghi

Vetratho

29 / HOA CÁT TƯỜNG

Cát Tường tên một loài hoa
Mang bao may mắn an hòa trong tâm
Mong manh cánh mỏng thâm trầm
Cần chi hương sắc lặng thầm vị nhân

Ngày xưa từ mẫu chuyên cần
Mong con ăn học nương thân tuổi già
Con ngoan nào phụ mẹ cha
Gắng công đèn sách hiếu hòa tiếng vang

Mẹ già vui được ngọc vàng
Mừng chưa trọn vẹn gia đàng bi ai
Cớ sao đoản mệnh anh tài
Bỏ mẹ cô quả đúng sai kiếp người

Khóc than khô khốc nụ cười
Dân làng khuyên nhủ khó tươi nỗi lòng
Trái tim người mẹ hoài công
Mênh mông biển khổ long đong số phần

Mẹ đi tìm đến thánh nhân
Cầu xin đức Phật dành phần cho con
Ngài rằng lội suối trèo non
Tìm loài hoa hiếm cứu con Cát Tường

Mẹ già nén vội bi thương
Băng ngàn vượt suối lên đường tìm hoa
Mõi mòn gót ngọc bôn ba
Bao miền khắp chốn ngàn xa mãi tìm

Thâm sơn cùng cốc mò kim
Mênh mông biển cả lặng im mịt mù
Sức mòn lực cạn âm u
Loài hoa may mắn thiên thu kiếp này

Mẹ già vóc hạt thân gầy
Vệ đường ngã gục cỏ vây nấm mồ
Buồn vương bên mộ xương khô
Một loài hoa lạ điểm tô Cát Tường

Đời sao lắm cảnh tai ương
Bi thương an lạc vô thường đến đi…

vetratho

30 / Sự tích HOA ĐỖ QUYÊN

Đỗ quyên nở rỡ ràng trong nắng
Gom tình nồng cháy giữa thôn trang
Bởi vì bao cảnh tang thương quá
Để lại cho đời những xốn xang

Ngày xưa ở tại ngôi làng nọ
Có cặp vợ chồng hạnh phúc thay
Khổ nghèo an lạc vui bầu bạn
Tíu tít bên nhau mặc tháng ngày

Một sớm chồng đi rừng đốn củi
Vợ đợi bao ngày chẳng thấy đâu
Mong ngóng trông chờ nào có thấy
Vợ buồn khăn gói tận rừng sâu

Đèo dốc chập chùng chân yếu đuối
Chông gai đày đọa tấm thân ngà
Tháng năm chồng chất trong đau khổ
Nào thấy chồng đâu kiếm chẳng ra


Kiệt sức vợ nằm bên hốc đá
Hồn lìa cõi thế tội tình hoa
Tiên ông thương cảm cho tên Đỗ
Có nghĩa đợi chờ kẻ cách xa

Chồng đã quay về không thấy vợ
Lên đường tìm mãi chẳng hề ra
Khéo bày chi cảnh đau thương quá
Chồng vợ cút tìm mãi cách xa

Kiệt sức nản lòng ôm hận chết
Hồn chồng hóa kiếp một loài chim
Chim Quyên đơn độc trong rừng kiếm!
Thảm cảnh đau buồn nhức nhối tim

Chuyện xưa đâu phải là sự thật
Nhưng khiến bao người phải ngẫm suy…

vetratho

31/ HOA CÚC TÂY

Cúc tây trắng muốt nuột nà
Như đôi cánh mỏng thiên nga trên trời
Tích rằng tiên khác với đời
Thiên thần mây gió rong chơi chín tầng

Với đôi cánh trắng trắng ngần
Vị thần âm nhạc giai âm tuyệt vời
Chân dung rực rỡ cõi trời
Xứng ngôi thế tử bao lời tôn vinh

Nhưng chàng lòng chẳng đồng tình
Thần tiên vô vị quang minh thiên đường
Chàng hay tìm chốn nhân lương
Nhìn xem quang cảnh đời thường ra sao

Bốn mùa cây trái ngọt ngào
Mọc đầy mặt đất thấp cao muôn loài
Nắng hòa theo ngọn cỏ lay
Suối reo réo rắt hoa say ân tình

Hòa vui chàng đã quên mình
Lạc vào bãi cỏ xanh xinh giữa đồng
Có đàn cừu trắng như bông
Giọng ca thôn nữ má hồng thơ ngây
Nhìn nhau lòng bỗng dưng đầy
Sững sờ rung động tĩnh say tim chàng
Mắt môi quyến rũ ngỡ ngàng
Tóc mây vương gió hoa vàng má thơm

Còn nàng bẽn lẻn dỗi hờn
Người đâu xao xuyến má mơn mơn hồng
Yêu nhau giọng hát tiếng đờn
Con tim sét đánh thiệt hơn sá gì

Hẹn thề thương cảm mê si
Sống trong hương ái nhạc thi giao hòa
Quên trời quên cả quê nhà
Say hương tình ái say hoa ân đời

Cung đình phát hiện cuộc chơi
Thiên thần âm nhạc bị trời cản ngăn
Nhốt vào tháp cấm hoa đăng
Thét gào thảm thiết vết hằng khó phai

Còn nàng thôn nữ bi ai
Giả từ sự sống nạn tai dành phần
Còn chàng vượt ngục xuống trần
Ôm xác thôn nữ bần thần khóc than

Muôn loài cảm động lòng vàng
Còn chàng chặt cánh cho tàn kiếp tiên
Ấp ôm thân xác vợ hiền
Cùng lìa cõi thế điền viên với nàng

Những chiếc lông vũ của chàng
Bay
chạm mặt đất vội vàng hóa thân
Trở thành hoa cánh trắng ngần
Mong manh dài mượt hồng ân cõi người

Cúc Tây tên đẹp hoa tươi
Nỗi niềm trắc ẩn nụ cười kém xinh
Hồng ân sao lắm sự tình
Ngẫm buồn thế sự tự mình đắng đo…

Vetratho

32 / HOA QUỲNH

Hoa Quỳnh chỉ nở về đêm
Như bao số phận lặng thầm khoe duyên
Má hồng sao lắm truân chuyên
Kiếp người dầm dãi bao miền phù sinh

Thuyết xưa khóc kiếp hoa Quỳnh
Làm thân cây cỏ riêng tình lỗi chi
Cớ sao quyền thế uy nghi
Đan tâm hèn hạ ngẫm suy thêm buồn

Tích rằng Tùy Đế dâm cuồng
Hôn quân vô đạo cội nguồn oán than
Chiêm bao hoa trổ ánh vàng
Lung linh đáy nước ngập tràn hương hoa

Lệnh truyền tìm khắp quốc gia
Nơi nào Quỳnh nở vẽ ra tận tường
Vua xem đẹp ý lạ thường
Kèn loa hộ giá lên đường thưởng hoa

Quan quân truyền phán mọi nhà
Đào kênh phá rẩy thuyền hoa rước ngài
Bày chi lắm việc đúng sai !
Xa xỉ phung phí tiêu xài của công
S
ao không làm cái dân trông
Hôn quân vô đạo thuyền rồng nguy nga
Tuần du đàn múa xướng ca
Giai nhân phủ phục xa hoa phi tần

Con quan Lý Uyển : Thế Dân
Lén xem Quỳnh nở tần ngần giữa đêm
Cành hoa trắng nõn nhụy mềm
Hương thơm ngào ngạt trăng thèm sáng soi

Bất ngờ mưa dập te tua
Hoa Quỳnh rụng cánh tình chua chát buồn
Sáng ra vua ngự xem tuồng
Hoa nào có nở cội nguồn khôn phân

Phận hoa vùi dập tần ngần
Lệnh vua nhổ bỏ sơ thân cấm trồng
Phận Quỳnh y phận má hồng
Hương đêm nào đã hoài trông não nùng

Ai bày chi cảnh nịnh trung
Để cho nhân loại nửa khùng nửa khôn
Thương Quỳnh số phận dập dồn
Bình minh nắng ngủ hoàng hôn trăng mờ…

vetratho

33 / HOA HỒNG
*chuyện cổ tích cho bé ...

Ngày xưa hồng chẳng sắc màu
Trắng tinh thanh bạch làm đau lòng nàng
Ước gì xanh đỏ tím vàng
Đẹp như hoa khác thở than não nùng

Nữ tiên nghe được ý chung
Động lòng muốn giúp tận cùng sắc hương
Tiên bằng lên tận thiên đường
Xin trời trăng giúp cho hường thắm xinh

Ơn trên hiệp ý đồng tình
Đỏ cam vàng tím lung linh cho hồng
Thỏa lòng ước nguyện ngóng trông
Từ nay khoe sắc mặn nồng thắm hương 

Nhớ ơn hồng nở muôn phương
Điểm tô cuộc sống yêu thương cho đời...

vetratho

34 / SỰ TÍCH HOA HUỆ

“Huệ chất Lan tâm” ý rõ ràng
Thanh cao phẩm giá Huệ đoan trang
Hồn nhiên hiền dịu Lan trong sáng
Khen tặng nữ nhi sánh ngọc vàng

Chuyện tích xưa kia có kể rằng
Ông già góa vợ khó rong chơi
Hai trai một gái luôn vui sống
Cha kiếm trầm hương cứu giúp đời

Bọn tặc hoành hành chuyên cướp phá
Dân làng khốn khổ lắm lo âu
Họp nhau tìm cách trừ tên cướp
Hiến kế trầm hương trị nhức đầu

Trầm quý kiếm về dâng tướng cướp
Cận kề tìm cách sẽ ra tay
Ngẫm suy mọi lẽ đều vô hiệu
Dụng sắc mỹ nhân có kẻ bày

Con gái ông già xin tự nguyện
Tìm tên tướng cướp bán trầm hương
Lòng cha anh sợ nhưng nàng quyết
Dẫu nát thân này chẳng tiếc thương

Sắp xếp anh trai cùng em gái
Lên đường tìm cướp bán trầm hương
Giọng rao thánh thót như mời gọi
Bọn chúng nghe qua đến chận đường

Chúng bắt dẫn về trao chúa đảng
Một nàng con gái bán trầm hương
Dung nhan chóa mắt tên đầu gấu
Tiền bạc sá gì với sắc hương

-Nàng hãy cùng ta ngồi dưới trướng
Cả nhà giàu có kể từ đây
Nàng thưa - hỏi lại cùng thân phụ
Nấng ná thời gian dụ hắn say

Cơ hội mài trầm cho chúng uống
Và thừa đúng lúc nó ôm em
Trâm vàng tẩm độc đâm tay hắn
Độc thấm vào người chết rất êm

Cô gái ẩn mình toan chạy trốn
Vào rừng mong gặp được người anh
Nhưng nào thoát được quân vây bắt
Chúng giết cô rồi chết liệt oanh

Chờ đợi em hoài nhưng chẳng thấy
Biết rằng em gái đã hy sinh
Đau buồn anh khóc than rên xiết
Hóa kiếp thành ve khóc một mình

Dân chúng trong vùng thương nhớ tiếc
Lập nơi thờ tự nhớ ơn nàng
Cỏ cây trồng khắp quanh am nhỏ
Tưởng nhớ ơn người chết vẽ vang

Ông cụ vô rừng tầm giống quý
Loài hoa năm cánh trắng tinh nguyên
Hương thơm nhè nhẹ đêm mang mát
Phản phất hương trầm thoáng cảnh tiên

Bô lão đồng lòng trao ơn Huệ
Cho loài hoa trắng dáng thanh cao
Từ đây hoa Huệ mang thầm ý
Cung kính ân tình sáng tựa sao…

vetratho





35 / HOA LOA KÈN ( Calla )

Loa kèn tên một loài hoa
Hình dung đã thấy cánh loa tuyệt vời
Tượng trưng cầm sắc duyên đời
Dùng trong tiệc cưới rạng ngời cô dâu

Chuyện xưa chẳng rõ từ đâu
Có chàng Lahit khổ sầu tuổi thơ
Bởi vì mẹ mất chơi vơi
Dì ghẻ ác độc hành đời trẻ trai

Bắt chàng chăn lợn khổ sai
Đầm sâu nương rẩy nạn tai khó lường
Lợn nhiều ma mãnh đa phương
Lìa bầy phá phách lắm đường khôn chăn

Tuổi thơ đầy rẩy vết hằn
Toàn thân dơ bẩn khó khăn mọi bề
Bạn bè xa lánh khinh chê
Tủi thân cam phận thảm thê kiếp người

Thêm con dì ghẻ ác lười
Đẩy xô lầm lỗi khóc cười riêng mang
Mẹ kế đánh đập thân chàng
Sợ quá té xuống ao làng bẩn dơ

Toàn thân bùn lấm nhớp nhơ
Riêng sườn sạch đẹp trắng tơ lạ đời
Như hình hoa ráy trắng ngời
Phải chăng cái kiếp riêng thời phải mang

Cuộc đời sao lắm trái ngang
Mùa hè khô khốc lợn đàn thiếu ăn
Khiến chàng gặp lắm khó khăn
Khi con lợn cái lội phăng xuống hồ

Rơi vào miệng hố tô hô
Đen ngòm sâu hoắm rớt vô khó về
Mẹ kế mắn chửi cận kề
Bắt leo xuống hố trăm bề khổ ghê

Bảo chàng lợn mất đừng về
Cậu bé bất hạnh thảm thê số mình
Thân chìm xuống hố vô minh
Xong đời hoa ráy nhục vinh khó tường

Số phần chàng quá thảm thương
Chết vì mẹ kế đoạn trường bao thu
Hiện thân trong trắng ao tù
Calla tinh khiết Thủy vu Loa kèn.

Vetratho

36 / Sự tích HOA HỒNG

Hoa hồng hương sắc mặn nồng
Hằng mang ý nghĩa thắm hồng dung duyên
Tượng trưng liễu yếu thuyền quyên
Đoan trang nghiêm túc nhân quyền hạnh tâm

Tích xưa vua chống ngoại xâm
Hòa bình no ấm công tâm trị vì
Nhưng do lắm kẻ bất nghì
A dua xúi nịnh vua đi sai đường

Tiến cung mỹ nữ dể thương
Hằng mong mê hoặc chuyện thường xảy ra
Triều đình rối rắm- phước nhà
Mỹ nhân hoàng hậu nhân hòa công tâm

Ghét phường gian xảo thú cầm
Khuyên vua chỉnh đốn diệt mầm tham quan
Loại trừ những kẻ làm càn 
Bình yên thịnh trị dẹp an nịnh thần

Công tâm không vị sơ thân
Một thời dân chúng nhờ ân đất lành
Thế rồi hoàng hậu hạ sanh
Một chàng hoàng tử tinh anh khác đời

Châu thân trong suốt rạng ngời
Tham quan gian xảo lắm lời gièm pha
Cho rằng hoàng hậu yêu tà
Sanh ra ma quái khác xa người thường

Tin truyền nước sắp tai ương
Quan gian tham vọng tìm phương lấn quyền
Ép ua truất phế thuyền quyên
Xua đuổi hoàng hậu về miền rừng hoang

Bị bao tai tiếng oán than
Mắng chửi đánh đập cắn răng ẩn mình
Chở che con rất tận tình
Hoàng hậu kiệt sức hy sinh đời tàn

Thảm thương cho một án oan
Hoàng tử khóc thét Ngọc hoàng thương tâm
Ngài sai thần xuống sơn lâm
Chăm sóc hoàng tử thú cầm chung vui

Ngài phạt cho chúng biết mùi
Gai mọc thân thể tới lui khó nhiều
Thế mà nào biết thương yêu
Tham lam ghen ghét tiêu điều lương tri

Nước lân bang thấy bất nghì
Xâm lăng chiếm giữ còn chi nước nhà
Nhà vua ra sức xông pha
Chống cự thoát chạy tên sa mình rồng

Tham quan bán nước thông đồng
Vua buồn hối hận không tin Hậu hoàng
Khiến cho đất nước tan hoang
Vào rừng lập ấp mưu toan cứu nhà

Nhớ con khi mất sơn hà
Vết thương hành hạ vua cha não lòng
Quyết tâm bền chí hoài mong
Chiêu dụ dân chúng chung lòng lập công

Cùng nhau cứu lấy non sông
Kết đoàn nhất chí cộng đồng quyết tâm
Trời cao soi xét lỗi lầm
Vua quân chiếm lại gia lâm thuở nào

Toàn dân sung sướng nghẹn ngào
Giành được độc lập nêu cao tinh thần
Vua cha sức yếu bệnh gần
Nhớ con mong ước tình thân trở về

Cho dù có chết thảm thê
Ôm con một chút tỉnh mê thỏa lòng
Bỗng đâu có kẻ tìm long
Chữa lành bệnh dữ hoài mong chu toàn

Một người thầy thuốc áo choàng
Vào cung tìm gặp phụ hoàng lâm nguy
Vua nằm bất động bệnh suy
Con thương nước mắt đồng quy cha già

Vui mừng hội ngộ bệnh qua
Ôm con lòng thỏa xót xa nghĩa tình
Cha ôm máu rỉ cùng mình
Thấm vào da thịt tâm linh bệnh lùi

Vua cha rất đổi mừng vui
Gai nhọn rụng hết tới lui như thường
Hoàng tử ôm cả tứ phương
Lời nguyền được giải gai ương không còn

Nhưng chàng kiệt sức héo mòn
Hoàng tử nhắm mắt vẫn còn dạy khuyên
Yêu thương trải khắp mọi miền
Lương tâm nhân hậu hiền lương sống đời

Quan dân thấu hiểu vạn lời 
Từ nay chung sống rạng ngời thiện ân
Khấn đầu đưa tiễn hoàng thân
Về nơi an nghỉ mộ phần khang trang

Lạ thay muông thú vội vàng 
Kéo về phủ phục mộ chàng lặng yên
Nổi buồn đau xót trường miên
Từ tâm hoa ái đoàn viên bên người

Muôn hoa nở rộ xanh tươi
Một loài cây lạ mỉm cười gió qua
Nở ra bao đóa Hồng hoa 
Cánh nhung thắm sắc hiền hòa yêu thương

Từ nay trong khắp mọi vườn 
Cấy trồng bao giống vấn vương nghĩa tình
Hoa Hồng nhân nghĩa nguyên trinh
Tượng trưng cho tấm lòng minh con người

vetratho

37 / HOA THƯỢC DƯỢC
Thược dược tên hoa ý chẳng thừa
Dùng trong y học tự xa xưa
Bổ bồi tâm huyết cho cơ thể
Do vợ Hoa Đà phát hiện ra 
……………………………………………..

Thược dược thuộc loài hoa mộc thảo
Cánh hồng trắng muốt nhị cam vàng 
Rể phình thành củ phơi làm thuốc
Lễ tết chưng bày hoa đẹp sang

Tương truyền hoa dại người đem biếu
Trồng ở quanh nhà thử thuốc chi
Đủ cách tìm xem tầm dược dụng
Lá hoa thân thử chẳng công gì

Xuân về chỉ nở hoa to đẹp
Nên đã dần quên thuốc chẳng cần
Một tối ông ngồi xem sách thuốc
Thấy người con gái khóc ngoài sân

Cứ thế nhiều đêm cô vẫn khóc
Hoa Đà thấy lạ nói vợ nghe
Vợ đoán chắc là oan Bạch thược
Nên tìm xem thử chốn phòng the

Đau bụng huyết băng đào rể uống 
Diệu kỳ bớt bệnh dược thần tiên
Hoa Đà thấy thế nên nghiên cứu
Thuốc quý đàn bà bổ huyết yên

Bạch thược thêm vào tên chữ dược
Để đời còn nhớ đến phòng xa
Viêm thận tiểu đường tăng huyết áp
Tìm xem dược dụng thử dùng qua.?

vetratho

38 / HOA MÀO GÀ

Có một loài hoa màu đỏ thắm
Dáng hình trông giống chiếc mào gà
Xuân về khoe sắc cùng hoa
Tượng trưng cao thượng vị tha anh hùng

Tích xưa gà mái mang mào đỏ
Thong thả dạo vườn thưởng ngoạn hoa
An vui cục tát cục ta
Mào xinh đỏ đẹp xuýt xoa muôn loài

Bỗng nghe văng vẳng như ai khóc
Bối rối tự lòng dạ xót xa
Mặt buồn gà mới hỏi qua
Vì sao cây khóc u oa thế này

Sụt sùi nước mắt cây bày tỏ
Tủi phận riêng mình chẳng nở hoa
Số cây đâu được như gà
Dạo chơi khắp chốn mào hoa rạng ngời

Khóc than thảm thiết gà ray rứt
Liền bảo cho cây cái mão gà
Cây mừng rối rít xít xoa
Mang ơn bạn tốt cho hoa đẹp đời

Mào Gà xinh đẹp tình hoa nở
Chỉ tiếc gà mơ đã mất mào
Cây xinh muôn vật đón chào
Nhớ lòng hào hiệp thanh cao của gà .

vetratho
39 / HOA BÂNG KHUÂNG
Bâng khuâng hoa tím buồn man mác
Tím ngẩn hồn ngơ tím nhẹ nhàng
Tích cũ kể rằng nơi xóm vắng
Có người thôn nữ đẹp đoan trang
Tóc mây da trắng thân ngà ngọc
Môi mắt cười duyên thắm diệu hiền
Bao gả say tình say tiếng hát
Của nàng trinh nữ mãi hồn nhiên
Vui cùng con suối hoa rừng nở
Quên mất thời gian lắm não phiền
Mộng ước cao xa chờ chới với
Nắng buồn hong xám tuổi hoa niên
Đợi chờ ảo vọng sâu tầm mắt
Từ khướt duyên tình sớm lãng quên
Ngày tháng dần trôi thu phải đến
Lá vàng hoen lệ mắt môi duyên
Sống trong hoang tưởng xuân tiều tụy
Tuổi xế non cao tóc ngã màu
Hoài mộng duyên tình đâu dể đến
Để buồn khắc khoải dạ thầm đau
Khô phòng tóc nhuộm bao màu nắng
Da mắt nhăn nheo luống tuổi già
Cô lẻ riêng phần ôm gối chiếc
Tự mình kén chọn để tình qua
Giả từ cuộc sống mơ huyền mộng
Ôm mối tình trơ chết đợi chờ
Ngôi mộ lẻ loi buồn quạnh quẻ
Một loài hoa tím mọc lơ thơ
Bâng khuâng màu nhớ nuôi hoài mộng
Xuân thắm buồn duyên thắm đợi chờ
Cớ chi ảo vọng xa tầm với
Phải sống buồn đau suốt cả đời
Nếu biết vô thường không có đợi
Thì nàng khỏi mãi tím bâng khuâng
Cô đơn trong cõi cô đơn tím
Nuối tiếc riêng tình chuyện ái ân.
vetratho
40 / HOA TỬ ĐINH HƯƠNG
              *BÁO HIẾU

Tử đinh hương loài hoa báo hiếu
Tím ngạt ngào gió quyện hương xa
Chuyện xưa hiếu đạo nếp nhà
Lời khuyên con trẻ thật thà nghĩa nhân
……………………………………

Quê hương quỷ dữ xé vày
Bọn rồng quáy ác thú say lợn lòi
Xục tìm gái đẹp con nòi
Bắt làm nô lệ tôi đòi quyền uy

Chúng gây tang tóc bất nghì
Xóm làng đau đáu chuyện gì xảy ra
Bắt gái trẻ đến gái già
Gây nên bao cảnh xót xa não lòng

Phận người số kiếp long đong
Hung tàn bạo ngược đục trong khó lường
Dân đen tay trắng vô phương
Chúng ỷ quyền phép đau thương xóm làng

Chúng muốn bắt mẹ chín chàng
Con trai ra sức canh chừng hằng đêm
Trước sau phòng thủ lặng êm
Đến ngày thứ chín bình yên như thường

Nào ngờ quỷ kế khó lường
Trai út bị dụ mê hương ngũ khì
Thế là mẹ bị bắt đi
Thất thanh kêu cứu mê si khó bề

Tĩnh ra chẳng thấy mẹ kề
Chàng quyết tìm mẹ vạn bề khó khăn
Gặp một ông lão đói ăn
Sẳn lòng chia sẽ nói năng khiêm nhường

Tìm mẹ chàng vẫn vô phương
Quay về nơi cũ cùng đường giúp ông
Có ăn nhờ việc gieo trồng
Lên đường tìm mẹ nhưng tìm không ra

Ông lão nhờ giết độc xà
Giúp xong mới biết ông là ông tiên
Chỉ đường thần chú phép tiên
Lên đường tìm kiếm mẹ hiền bị giam

Trèo đèo lặn suối vẫn cam
Mong sao cứu mẹ khỏi làm khổ sai
Tìm ra động quỷ thật tài
Dẫn mẹ chạy trốn nạn tai lũ rồng

Biết được quỷ tức lộng lồng
Đuổi theo truy bắt chớ hòng chạy xa
Phép tiên dấu mẹ thoát ra
Sắp hết điều ước khó mà ẩn thân

Sau cùng hóa bụi tím thân
Để mẹ ẩn núp chúng tầm nào ra
Mẹ già trong dạ xót xa
Khuyên con mặc kệ mẹ già đi con

Nhưng chàng vì phận làm con
Giữ gìn chữ hiếu làm tròn đạo tâm
Thời gian số phận khó cầm
Một loài hoa tím nghĩa ân hương đời

Tử đinh hương nở khắp nơi
Thoảng hương thánh thiện đạo đời nhân lương
Mặc dầu cuộc sống vô thường
Làm con hiếu đạo yêu thương nghĩa tình.

vetratho


41 / HOA HƯỚNG DƯƠNG

Hoa hướng dương hình dáng mặt trời
Cánh tròn vàng rực nhụy hương phơi
Chuyện tình trời đất say nông nổi

Yêu lắm lương duyên thắm nghĩa đời

Tiên nữ con trời du ngoạn biển
Lên bờ nàng út thích rong chơi
Vô tình bỏ sót vòng vương miện 
Chẳng kịp về tiên ở lại đời

Gặp chàng trai lạ con thần đất
Liếc mắt say lòng đẹp ý duyên
Chàng bảo yêu nàng khuyên ở lại
Cùng nhau xây đắp mộng điền viên

Nàng vội chối từ nơi vất vả
Sẽ về điện ngọc với vua cha
Cung son vũ hội vui ngày tháng
Cuộc sống tiên ngà sướng vậy mà

Sóng mắt đưa tình chàng khẻ nói
Thân anh trao trọn trái tim em
Lá hoa sương sớm làm nhung gấm
Ấm áp vòng tay luyến dọng mềm


Say khướt môi thơm vòng diễm tuyết
Đẹp đời mưa nắng điễm nhân duyên
Không tin ta dẫn nàng du ngoạn
Rừng biển trần gian đẹp khắp miền

Ríu rít họa mi sông cá lượn
Nhịp nhàng hòa quyện gió du dương
Nàng say tình ái say phong cảnh
Say khúc tâm giao dạ luyến thương

Gởi phận ngọc ngà nơi dã ngoại
Hương yêu quấn quýt dạ không rời
Ngọc hoàng khuyên mãi nhưng nào được
Hạ lệnh từ con khép cửa trời

Luyến đắm hương tình theo cảnh mới
Vầy duyên tơ tóc chọn trần gian
Hắng ngày lao động vui cam khổ
Sức lực hao mòn khó thở than

Ngày tháng dần trôi trong thống khổ
Ái tình khô khốc hết còn say
Hết còn cảnh đẹp hương nồng ấm
Nhạt thếch làn môi cảnh dạn dày

Buồn tủi số phần lao động mãi
Trần gian đày đọa kiếp thần tiên
Gượng cười khóe mắt cay lòng nhớ
Tiên cảnh còn đâu khổ khắp miền

Sức cạn nhìn trời nàng khóc gọi
Mong cha ngọc đế xót tình thương
Xin cho con được về tiên cảnh
Xa chốn ai trần hết vấn vương

Xuống ở cõi người đà mọc rễ
Khó bề trở lại cảnh thần tiên
Mong con vui sống quên ngày tháng
Nước mắt tình cha nhỏ khắp miền

Nàng út dang tay buồn đón lấy
Từ nay cách biệt đất trời xa
Hóa thân thành loại cây lên thẳng
Hướng mặt nhìn trời rực rở hoa

Từ đó trần gian thêm ý sống
Gian nan há sợ vững lòng thương
Loài hoa vàng rực phơi hương sắc
Thầm nhắc tâm tình đẹp Hướng dương

vetratho